1.
Ta vốn là tình nhân
Vì em cứ lần khân
Nên phải đành xa cách
Câu cuối viết sao đây?
2.
Cong vồng môi nàng í
Bắt chí những niềm vui
To thành con bò mộng
Nàng í vẫy lụa đào.
3.
À ơi à ới à ời
Bên trong áo yếm thì giời cũng mê
Và năm ba bảy sàng xê
Nội tình thì cũng tê tê như ngoài.
4.
Sầu nam sầu nữ lui cui
Tò qua tí lại người đời sầu luôn...
Thơ tình dào dạt tuôn tuôn
Nàng vừa thấm mệt nhưng còn môi cong.
5.
Hoàng thành cửa vắng then rơi
Nhung xưa đã lặn, chuyện đời có vui?
Hẫng cười tôn nữ buông xuôi
Tuôn đôi dòng lệ thì mời được trăng
Thời gian thổi bạt đế vương
Tơ duyên chưa dứt vì thương vẫn còn
Quá khuya thơm chút nàng son
Hát như rút ruột có thầm yêu nhau?
Vợ chồng nếu nặng lòng đau
Người tình cũng được miễn làu sáu câu
Núi sông dọ dẫm tìm nhau
Thế nào cũng được gối đầu chung chăn...
6.
Ừ thì muôn vạn người mê
Không bằng một nửa lời thề í a
Biết rằng nị vốn điêu ngoa
Nhưng thôi nắng tắt chiều nhòa cũng yên
Bước qua một đoạn cồng chiên
Tình lui để lại muộn phiền biết tay
Hai ba đóm lửa nồng cay
Để ngày sắp đến mình quay ngả bài
Thời gian như rượu cần say
Trong êm ngoài ấm nệm dày đông qua.
Xanh xanh chong chóng mát người
Lạy trời thôi buộc chuyện đời buồn vui.
7.
Nếu trời vẫn mãi xanh tươi
Xin đừng là mảnh tình vời vợi xa
Thời gian chớp mắt trôi qua
Níu tay ôm trọn như hoa ngọt ngào
Nếu đời như giấc chiêm bao
Chúng mình đừng tỉnh, lá xào xạc bay
Liền qua nắng tỏa mộng đầy
Bầu thơ dốc ngược nhưng say là nàng
Lời thề sông nước miên man
Nẻo tình cuống quýt để càng luyến mê.
This poem has not been translated into any other language yet.
I would like to translate this poem