Cánh Tay Poem by Loc Nguyen

Cánh Tay

Tôi đã viết nhiều câu thơ sáo cũ
Nhớ rồi thương cùng trăng lại với sao
Vì trong tôi bao nhiêu điều ấp ủ
Chuyện học hành còn ở tận đâu đâu.

Mãi mong tìm gốc đa nơi bến lạ
Tựa con thuyền neo đậu ước mơ xa
Và một hôm nơi bến bờ Geneva nọ (1)
Dựng sào thôi mây nước bỗng chan hòa.

Trời giông bão cánh chim non mỏi mệt
Chung quanh thôi toàn ó với đại bàng
Gió lại nổi mây vần đen kịt kịt
Mặt trời người quét sạch áng mây tan.

Tôi nhấp nhưởng ở bên bờ vực thẳm
Cánh tay người nâng đỡ bước chân tôi
Khi vững bước, người nhìn tôi căn dặn:
"Té xong rồi đứng dậy chỉ đau thôi". (2)

POET'S NOTES ABOUT THE POEM
(1) Câu thơ còn có phiên bản khác "Và một hôm nơi bến bờ ngày nọ". (2) "Té xong rồi đứng dậy mới thấy đau" - Thành ngữ Trung Hoa.
COMMENTS OF THE POEM
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Loc Nguyen

Loc Nguyen

Cho Moi, An Giang, Vietnam
Close
Error Success