Chớm Poem by Loc Nguyen

Chớm

Mình xa nhau nửa mùa hoa đương nụ
Chưa bảng lảng chiều chưa kịp tiếng ong ve
Khi môi thơm còn bẽn lẽn nốt ruồi hè
Cánh phượng bùng, rực cháy cả tàng cây

Mình hôn nhau khi tay còn chưa ấm
Mùi rạ rơm như thốt cả tiếng cười
Cây nấm vươn mình Tiên Dung cười ngặt nghẽo
Đất nước trần truồng Đồng Tử hát chính khí ca

Chính khí ca là sấm gầm chớp lóe
Là lụa Hà Đông trải nắng lợp quê mình
Là máu chảy về tim phù sa ngầu đỏ
Loang thắm hồng đào nước mắt Mỵ Châu rơi.

COMMENTS OF THE POEM
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Loc Nguyen

Loc Nguyen

Cho Moi, An Giang, Vietnam
Close
Error Success