Anh vẫn thường bảo sẽ biến em thành bất tử
Em dí tay vào trán anh cười ngất:
Đồ xạo ke!
Cái mặt già háp này sẽ chết trước em
Vẫn miệng lưỡi hoang đường những kẻ lắm chiêu.
Em có biết nàng thơ không?
Sống mấy ngàn năm vẫn trẻ mãi không già
Vẫn làm mê mẩn những chàng thi sĩ đa tình
Em vốn xinh đẹp lắm rồi
Biến em thành bất tử dễ như rót mật vào tai
Hay em chính là nàng thơ
Chẳng phải đã là bất tử trong khoảnh khắc đê mê?
This poem has not been translated into any other language yet.
I would like to translate this poem