Người đi góc bể chân trời
Về đây nghỉ giữa bốn bề núi non
Trên cành chim hót líu lo
Đất sâu giun dế nằm co ro buồn
Chừng đâu ngẩn tiếng chiều buông
Tháng năm mới biết tỏ tường bài thơ
Mấy chòm mây trắng lơ thơ
Vẩn vơ như chửa bao giờ biết bay
Tựa hồ tấc cỏ ngọn cây
Cũng vì góp mặt mà quay quắt lòng.
This poem has not been translated into any other language yet.
I would like to translate this poem