Bài Ca Doanh Nhân I Poem by Loc Nguyen

Bài Ca Doanh Nhân I



Doanh nhân đi mãi xàng xê
Đến cùng lại thấy ngõ về quê ta
Hôm nay tiền bạc tiêu pha
Ngày xưa nước mắt nhạt nhòa hai trăm.

Khôn ngoan lẫn với lỡ lầm
Bẽ bàng hạt gạo đã cầm rồi buông
Người ghét bỏ, người lại thương
Chung quy cũng bởi lẽ thường... thế thôi.

Có người quy nạp kết bồi
Doanh thương xấu lắm, nhìn thôi chớ sờ
Nhưng mà đến trận Ơ-Rô
Ti-vi xinh đẹp ai người bán cho?

Dồn hàng vào một cái kho
Bán cho thiên hạ cái no buổi chiều
Để đêm sổ sách đèn khêu
Chữ con nhảy múa như trêu tức người:
"Coi chừng sông lở như chơi
Bể dâu mấy cuộc nhà trôi cao tầng"
Quyết tâm trong cái cân phân
Đó là dũng khí trong phần đắn đo.

Tôi ngồi trên một bến đò
Nhìn xa chỉ thấy thuyền lo vẫy vùng
Nỗi riêng ấy cũng niềm chung
Công thương mong sánh bước cùng sĩ nông
Sa-pa nắng đẹp chiều phong
Tung tăng cái mộng trời hồng phương nam.

POET'S NOTES ABOUT THE POEM
Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang.
COMMENTS OF THE POEM
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Loc Nguyen

Loc Nguyen

Cho Moi, An Giang, Vietnam
Close
Error Success