Mười năm giá lạnh trăng tàn (1)
Người không còn nhớ chuyện nàng quên anh
Bài thơ như giọt máu tanh
Nàng ôm mặt khóc, trời xanh ửng hồng.
Làm thơ nghiệp chướng biết không
Nàng mà quyến rũ đi tong một đời
Mười năm này nữa em ơi
Có còn ôm lấy lời thề với anh
Ứ ừ mắt liếc long lanh
Chui vào nón lá chúng mình hôn nhau
Mười năm hương lửa ngọt ngào (2)
Trả em tình nặng như câu thơ tình.
Rồi mai trăng nước qua cầu (3)
Để anh chảy với tình đầu du ca
Ừ thì gắng nữa mười năm
Anh dầu bạc tóc vẫn thầm đợi em.
This poem has not been translated into any other language yet.
I would like to translate this poem